(*)Tác dụng có thể khác nhau tùy theo cơ địa mỗi người

"Việc người đàn ông chết trong lúc đang sinh hoạt tình dục có phải là thượng mã phong không? Nếu xảy ra như vậy thì người vợ phải xử trí như thế nào?".

(N.T.T., Quận 8)
"Xin bác sĩ cho em biết thượng mã phong là gì? Em nghe nói chuyện này thường xảy ra vào đêm tân hôn đối với vợ chồng trẻ… Gặp tình huống này phải xử trí ra sao?".
(N.V.H., Nhà Bè)
Một trong những huyền thoại lãng mạn nhất trong xã hội phương Đông chính là thượng mã phong. Chết trên mình người đàn bà, trong cảm giác sung sướng tột độ, thật quá thú vị, trữ tình và không ít đàn ông cũng đã từng mơ ước được chết như vậy (ảo dâm).
Tuy nhiên, có hai điều cần phải nhấn mạnh. Hầu như những vị chết vì thượng mã phong đều thuộc vào hàng “chức sắc” hoặc có tên tuổi, được nhiều người biết đến, như một ông tướng chế độ cũ, một văn nghệ sĩ nổi tiếng… Chưa có anh “phó thường dân” nào được “vinh dự” chết vì thượng mã phong. Cũng không thấy đề cập đến phụ nữ, làm như các bà không hề chết vào lúc đó, có lẽ do sẽ đâm rắc rối về mặt danh từ. Căn cứ vào “tư thế thông dụng” thì phải gọi bằng gì? Hạ mã phong chăng?
Từ xưa đến nay vẫn xảy ra những trường hợp đột tử, tức là chết bất ngờ, cấp kỳ, và có thể vào bất cứ lúc nào: đang đi xe đạp, ăn cơm, ngồi chơi, hoặc khi bị trượt chân, té ngã… Tất cả chúng ta, ai cũng đều có người thân, hoặc ít ra là quen biết, chết trong những tình huống như vậy. Do đó, đột tử vào lúc đang sinh hoạt tình dục chỉ là chuyện ngẫu nhiên chứ không hề là nguyên nhân cụ thể. Nếu đột tử vào lúc đang hát Karaoke chẳng hạn, thì chả lẽ lại đổ thừa là tại hát Karaoke.
Người đột tử luôn luôn mắc bệnh từ trước, chủ yếu là bệnh tim mạch, chẳng hạn như bệnh cao huyết áp (kẻ sát nhân thầm lặng, theo cách gọi của Tổ chức Y tế Thế giới). Nhiều bệnh nhân bị huyết áp rất cao, có thể chết bất ngờ, nhưng vẫn luôn luôn khỏe mạnh, vẻ ngoài bình thường, hầu như không có biểu hiện triệu chứng nào đáng chú ý.
Nguyên nhân phổ biến nhất gây đột tử là tai biến mạch máu não, trụy tim mạch, nhồi máu cơ tim… Một nghiên cứu của giáo sư Muller trên 5.560 trường hợp đột tử cho thấy có 34 trường hợp xảy ra ngay lúc đang sinh hoạt tình dục, trong đó 18 người đã mắc bệnh tim mạch từ trước (17 tình huống xảy ra trong khách sạn, 80% là ngoại hôn, có 2 phụ nữ).
Vừa rồi là phần khoa học, còn “truyền thuyết dân gian” thì không thể nào kể hết, vì tình dục vẫn là lãnh vực “nhiều chuyện nhất” trong các loại sinh hoạt của con người.
Đa số các trường hợp thượng nã phong được rỉ tai nhau đều là nói dóc hoặc tưởng tượng, với các chi tiết ly kỳ như trùm chăn chở tới bệnh viện, "chính bác sĩ X, giáo sư Y… đã thấy tận mắt"… Điều đặc biệt là không ai tận mắt thấy mà chỉ nghe “chính ông X. nói lại”. Tất nhiên, ông X. luôn luôn là người đầy đủ uy tín, rất đáng tin cậy. Nhưng nếu áp dụng đến cùng nghiệp vụ báo chí kiểu "Ai? Ở đâu? Hồi nào?" thì mới thấy chẳng có bằng chứng nào mà chỉ có lời đồn đại. Và phải thuộc vào hàng “nhân vật tên tuổi” mới được “vinh dự” đồn đại như vậy.
Đột tử và ngất xỉu có thể xảy ra bất cứ lúc nào, do cơ thể nhất thời không đáp ứng được nhu cầu về ôxy ở não. Đối với người bị ngất xỉu, bất cứ trong trường hợp nào, việc tạo được một kích thích mạnh, như bứt tóc mai, hoặc vặt lông ở chỗ này chỗ nọ (chỗ nào càng nhạy cảm càng tốt) có thể làm cho nạn nhân đau quá mà hồi tỉnh. Theo truyền thuyết Đông phương, người con gái khi về nhà chồng thường được hướng dẫn lấy cây trâm cài đầu đâm vào vùng “nhạy cảm nhất” của ông xã, ở xương cùng, để đạt mục đích trên. Không thấy nói nam giới phải làm gì khi chuyện này xảy ra cho bà xã.
Tất nhiên là nếu gặp trường hợp nhồi máu cơ tim, tai biến mạch máu não… thì cho dù đưa kịp đến bệnh viện cũng khó cứu sống, và tất nhiên là không có chuyện “trùm mền, trùm chăn” gì cả. Đó chỉ là “mắm muối” thêm cho vui.
Cách phòng ngừa đột tử: Chủ yếu là phòng ngừa các bệnh tim mạch, nguyên nhân gây tử vong hàng đầu ở các nước đang phát triển và hiện đang ngày càng gia tăng ở nước ta.
Về xử trí ngất xỉu, nên nhẹ nhàng đưa chàng (hoặc nàng) nằm xuống, lấy dầu xoa ấm, nghỉ ngơi một lát là phục hồi ngay. Sau khi được chữa như vậy, đã có người lại tiếp tục “công trình đang bỏ dở”.